Muốn hưởng phúc phải biết phúc


Muốn hưởng phúc - phải biết phúc Không biết phúc - làm sao hưởng?

Muốn hưởng phúc - phải biết phúc

Không biết phúc - làm sao hưởng?

Phúc là gì?
Nếu nghĩ dốt là khổ, thông minh chính là phúc
Nếu nghĩ nghèo là khổ, giàu có chính là phúc
Nếu nghĩ yếu là khổ, khỏe mạnh chính là phúc
Nếu nghĩ buồn là khổ, vui vẻ chính là phúc
Nếu nghĩ xấu là khổ, xinh đẹp chính là phúc
Nếu nghĩ mồ côi là khổ, còn cha mẹ chính là phúc
Nếu nghĩ vô sinh là khổ, có con chính là phúc
Nếu nghĩ độc thân là khổ, có vợ chồng chính là phúc
Nếu nghĩ đói rét là khổ, no ấm chính là phúc
Nếu nghĩ binh đao là khổ, thái bình chính là phúc
Nếu nghĩ lạc hậu là khổ, tân tiến chính là phúc
Nếu nghĩ dị đoan là khổ, tiếp nhận khoa học chính là phúc...

Suy cho cùng, "biết đủ" chính là phúc.


Phúc từ đâu mà ra?
Muốn có phúc phải "tích đức"
Vậy, đức là gì?

Đức hy sinh 
Đức chăm chỉ
Đức nhẫn nhịn
Đức thương người
Đức hiếu thảo
Đức lễ độ
Đức vị tha
Đức tuân thủ luật pháp
Đức hành xử xã hội...
----------
Tích đức là gieo hạt
Gieo hạt thì cần có thời gian, chăm chút, từ từ
Vậy cần phải bao lâu mới có được phúc?
Vì phúc là quả, đức là hạt
Có cách nào làm tắt không?

Làm việc thiện là một cách gieo tốt
Vận động người khác làm việc thiện lại còn tốt hơn
Tự mình hành thiện thì mới kêu gọi được người hành thiện
Thực hiện cả hai việc đó là rút ngắn được quá trình thu hoạch
Nhưng phải làm từ tâm, không thể bỏ tiền ra để mua phúc.

Có như vậy mới bình an
Bình an là gốc của phúc
Tích đức là gieo hạt
Phúc là hoa thơm trái ngọt
Hưởng phúc là ăn trái ngọt đó....
Có phải vậy không?

----

Phong thủy Nguyễn Hoàng

Viện Phong thủy Hoàng Gia Việt Nam